- Này ông, - Gì, để tôi ngủ thêm tí nào - Dậy đi, chở tôi ra chợ hoa bằng xe đạp đi - Sao hôm nay bà lại giở giời thế này. Ra mua cái vé tàu điện ngầm mà đi chợ... Bà lão thân yêu ơi, cho tôi ngủ thêm tí nữa thôi mà...?
Tôi là trai tỉnh lẻ, lên Hà Nội học, cái gì cũng bỡ ngỡ, may có cô bạn tốt (mà sau này trở thành vợ tôi) ra sức giúp đỡ, từ chuyện tìm nhà trọ đến giới thiệu việc làm, tôi mới có thể trụ lại được ở chốn thị thành đắt đỏ này. Ra trường, tôi may mắn vào làm trong cơ quan nhà nước, công việc có ổn định thật, nhưng lương thưởng lại quá eo hẹp, nghèo nàn.
Anh biết, từ nhỏ em đã vốn không ưa trẻ con, chẳng thích ẵm bồng nựng nịu chúng như mấy cô gái khác. Nhưng rồi em cũng sinh cho anh một bé gái kháu khỉnh, lại… vỡ kế hoạch thêm một thằng cu.